Cuối năm về lại…

 

Ta về níu vạt nắng nghiêng

Đôi chim én lượn bình yên lưng trời

Tháng ngày mải miết đầy vơi

Cuối năm ngồi lại cất lời ru quê

 

Ru thầm ngồng cải triền đê

Mộng vàng xao xuyến câu thề dưới trăng

Giữa chiều gió bấc sương giăng

Nao nao nhặt chiếc khăn rằn đánh rơi

 

Ru sợi tơ khói buông lơi

Đan thành tóc mẹ phủ đời gió sương

Chim bay mỏi cánh dặm trường

Chở theo nỗi nhớ cố hương tìm về

 

Ru vệt rêu biếc ngõ quê

Nao lòng tiếng cuốc tỉ tê những chiều

Ru hàng cau đứng liêu xiêu

Mùi quê thơm thoảng dặt dìu cuối năm

 

Ru vần lục bát lặng thầm

Ngửa mặt thương ánh trăng rằm rưng rưng

Lời ru vọng giữa núi rừng

Trăm năm muối mặn cay gừng có nhau…

Tác giả: Trần Thanh Thoa

Nguồn: Tạp chí VHNT số 450, tháng 1-2021

Đánh giá post

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *