Quảng cáo Nhận tin RSS
Trang chủ » Xây dựng đời sống văn hóa » Page 45
Như có gì khác lạ Trong một sáng đầy sương Nắng vẫn chòm qua cửa Tiếng chim ca bên đường Em đón chào ngày mới Làn tóc dài khoe hương Bình minh choàng vai áo Tiết đông về vây quanh Thời gian trôi trầm lắng Bồng bềnh
Em về tìm lại ngày xưa Gặp mùa hoa nở dưới mưa lạnh lùng Con đò ở phía mông lung Nhìn mùa qua ngõ thẹn thùng làm duyên. Em về ngày nắng thật hiền Trôi trên làn tóc một miền tuổi thơ Mục đồng ngồi tiếc ngẩn ngơ Con
Chiều vẫn còn trên lấp ló lưng trâu Vàng hay nắng dát đời mưa nắng Chân lấm tay bùn Gừng cay muối mặn Năm bốn mùa dầu dãi quảy trên lưng Chiều vẫn còn trên quang gánh bán bưng Mẹ chợ về tiếng cười em vui quá Bánh
Ta nghe mùa đông về mang rét mướt Chạnh nhớ quê nhà trong giá lạnh sương mưa Dòng sông tuổi thơ với mẹ hiền nơi ấy Hoa lục bình chiều tím xóm ven sông Nhớ mắt em trong vườn sai trái chín Tóc dài thơm hương bưởi hương chanh
Trời chuyển sang đông, mang cái lạnh theo về. Mỗi buổi sáng thức dậy, mở cánh cửa bước ra sân vươn vai làm vài động tác thể dục, ta vẫn cảm nhận rõ có một làn hơi lạnh đang bám níu mình. Thường thì mùa đông sẽ không còn nhiều
Những ngọn gió bấc hun hút tràn về. Ở quê nhà, hẳn là đất trời đã khoác lên mình màn sương lạnh chùng chình mênh mang trắng xóa. Cánh đồng sau mùa gặt những cuống rạ nằm chơ vơ, tiếng cuốc cuối ngày gieo vào khoảng không nỗi khắc khoải
Gửi vào từng cơn gió Những bồng bềnh yêu thương Tháng giêng về qua ngõ Cho lòng bao vấn vương Gửi vào trong nắng ấm Những kỷ niệm nguyên xanh Một miền quê thầm lặng Có lời ru dỗ dành Gửi vào trong tiếng hát Gọi xuân về
Vườn quê chim hót trong ngần Ông ngồi chẻ lạt một sân nắng hồng Bà ngồi xếp mớ lá dong Thơm hương gạo nếp đầy nong dịu dàng… Trẻ con chân sáo cười vang Rủ nhau chạy khắp xóm làng sớm trưa Hình như lất phất bụi mưa
Bản xa nắng chiều buông Mõ trâu về lốc cốc Ngô vàng treo gác bếp Anh và em lên nương Chập chùng núi non cao Ruộng bậc thang lớp lớp Suối trong xanh róc rách Hoa rừng khoe sắc hương Mùa xuân về rẻo cao Vườn ai hoa
Gió mùa ru những tàn phai Nắng chiều đổ bóng bờ vai mẹ hiền Ngày về nước mắt vẹn nguyên Tiếng ru khắc khoải từ biền biệt xa Mùa sang lặng lẽ hiên nhà Giọt mưa thổn thức vỡ òa giấc mơ Lẻ loi tiếng cuốc đợi chờ Bạc