Bất chợt mùa Đông

Ta nghe mùa đông về mang rét mướt

Chạnh nhớ quê nhà trong giá lạnh sương mưa

Dòng sông tuổi thơ với mẹ hiền nơi ấy

Hoa lục bình chiều tím xóm ven sông

 

Nhớ mắt em trong vườn sai trái chín

Tóc dài thơm hương bưởi hương chanh

Hoa bần tím rụng trôi theo dòng nước

Chân trần ai khỏa sóng ven đê…

 

Mùa đông đã về trong buốt giá

Chuông giáo đường ngân vọng giữa hoàng hôn

Ta ngơ ngẩn nhìn theo màu áo tím

Lối em về in bóng một vầng trăng!

 

Mùa đông trở về đâu có hẹn

Ai quên ai. Ai nhớ gì không?

Thương con tàu ra đi buổi ấy

Những mùa đông phiêu bạt phương nào!

Tác giả: Đặng Hoàng Thám

Nguồn: Tạp chí VHNT số 447, tháng 12-2020

Đánh giá post

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *