Bóng mẹ về xao xuyến bến sông quê

Bến sông quê muôn thở vẫn trở về

Mẹ là dòng sông, cánh đồng xanh biếc

Cánh cò trắng vẫn bay về mải miết

Trong ký ức con năm tháng bộn bề

 

Đây dòng sông thấp thoáng con đò

Nơi bến nước vỗ về cuộc chia ly màu đỏ

Nơi bóng mẹ đổ dài theo ngọn gió

Chở che con qua mưa nắng cuộc đời

 

Con ở tiền phương hay đất khách quê người

Vẫn năm tháng nhớ mong ngày gặp lại

Như đất ông cha nở hoa kết trái

Bóng mẹ về xao xuyến bến sông quê

 

Cánh đồng quê lúa trổ đã bao mùa

Mà hạt gạo vẫn năm châu hội nhập

Bởi cây lúa từ đây xanh biếc nhất

Khi dòng sông thao thức hạt phù sa…

                             

Tác giả: Nguyễn Trọng Đồng

Nguồn: Tạp chí VHNT số 447, tháng 12-2020

Đánh giá post

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *