Chân trần, nắng cháy về đâu?

Có nỗi nhớ qua ngày nắng muộn

Bước bâng khuâng ngõ vắng những tiếng cười

Giàn mướp đắng hoa vàng trước ngõ

Bến sông quê sóng nước vỗ yên bờ.

 

Ngọn khói lam chiều rưng rưng sóng mắt

Phiên vách xưa bóng dáng mẹ lặng thầm

Tiếng chổi thưa chiều chiều quét lá

Ngõ quê xưa hiu hắt những tháng năm dài.

 

Cha gánh nhọc nhằn qua dốc núi

Mồ hôi rơi ướt đẫm vai gầy

Manh áo mỏng bốn mùa mưa nắng

Cánh đồng xa sóng lúa xanh rì.

 

Cơn mưa chiều về ngang xóm nhỏ

Con đường quê lầy lội bước chân qua

Nghe ngai ngái hương nồng của đất

Một thuở chân trần, nắng cháy về đâu?

 

HUỲNH THỊ MỘNG TUYỀN

Nguồn: Tạp chí VHNT số 480, tháng 11-2021

Đánh giá post

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *