Trên quãng đường cong

Gặp em trên quãng đường cong

Em như hoa thắm… lưng ong, dáng huyền

Miền quê giây phút bình yên

Gọi cơn gió mát… mọi miền xa xa.

 

Em là con suối ngân nga

Mát rung cành lá… nở hoa ráng chiều

Em như sơn nữ mỹ miều

Trắng trong mềm mại… tiếng yêu gọi mời.

 

Em như một nụ hoa tươi

Ở khu vườn thắm… khách mời về thăm

Rừng già lá đổ bao năm

Còn nghe những tiếng xa xăm vọng về.

 

Tôi người say lả… cơn mê

Được về với chốn… tràn trề, mưa tuôn

Nhớ người đỏ mắt… hoàng hôn

Tình đời xao xuyến… ta luôn nhớ về.

 

Gió vò nát cỏ bờ đê

Em trong xuân sắc… vỗ về, mênh mang

Tôi như ngọn gió lang thang

Niềm say tâm tưởng…đa mang nỗi lòng.

Tác giả: Nguyễn Việt Tiến

Nguồn: Tạp chí VHNT số 444, tháng 11-2020

Đánh giá post

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *