Quảng cáo Nhận tin RSS
Trang chủ » Xây dựng đời sống văn hóa » Page 50
Lắng nghe trong miền xanh Rừng cây thay áo mới Lắng nghe trong lòng đất Nắm hạt giống nảy mầm Hương bưởi cứ xa xăm Dẫn mùa đi ngang ngõ Bần thần trong tiếng gió Tím một chiều hoa xoan Chảy tràn trong không gian Tiếng mưa sao
Bùa mê Ai thả vào chiều ? Buộc chân lữ khách Liêu xiêu lối về. Ta người Con của làng quê Đi muôn phương Vẫn nhớ về cố hương. Tảo tần Một nắng hai sương Đồng sâu ruộng cạn Đầu nương cuối chiều. Bâng khuâng Nhớ mái
Tháng Năm chạm ngõ thật rồi. Màu phượng đã rực đỏ trên những con đường ngập tràn nắng hạ. Chẳng hiểu sao mỗi khi chạm phải sắc màu ấy, lòng tôi lại rưng rưng nhớ về tuổi học trò một thời thướt tha áo trắng nơi sân trường, bịn rịn
Bên kia sông ai hát Ngọt ngào lời yêu thương Bây giờ là tháng Sáu Mùa hạ về miên man. Sao lòng ta bỗng nhớ Về một miền quê hương Những ảnh hình quen thuộc Mẹ là bến bình yên. Bao sớm chiều trên rẫy Mồ hôi ướt
Cánh phượng hồng góc phố Thắp lên ngày mênh mông Vòng xe về phố chợ Áo bay miền xa xôi Câu thơ nào viết vội Vệt mực hoen bờ mi Bàn tay em nóng hổi Cho buổi chiều thênh thang Con phố dài ngơ ngác Tiếng ve sầu
Biển Ninh Thuận như giấu điều bí mật Cứ xanh trong, náo nức, chào mời Đến vị mặn cũng đậm đà khác biệt Sóng bạc đầu tung bọt mãi khôn nguôi. Trời Ninh Thuận vốn rộng dài mây trắng Trôi phiêu du lang bạt đâu rồi Quên sao được
Tháng Sáu về. Nắng tràn lênh láng từ hiên nhà ra khoảnh sân gạch đỏ au, rồi lan ra mọi ngõ ngách xóm làng. Cảm tưởng như đất trời đều được dát vàng đầy nắng. Buổi sớm bước chân ra vườn đã thấy nắng xuyên qua những tầng lá xanh
Bữa nọ mở ô cửa sổ, bắt gặp một gánh sen hồng của chị hàng hoa từ ngoại ô vào phố, chợt nhận ra mùa sen lại về giữa những cánh gió nhẹ bâng, bảng lảng, níu giữ một làn hương lặng thầm. Chị hàng hoa như đã gói
Tháng Sáu về Không nhớ cũng không thương Không chán mắt để thành yêu đắm đuối Đâu bờ bến để còn rong ruổi Chẳng tương tư cũng nhớ môi mềm. Tháng Sáu về Phượng hóa thành em Mùa theo lá Tình ơi đừng theo lá Em là nhớ nên
Ngày xưa… qua bến đò xưa Thấy thương ông lão… đội mưa cuối chiều Thân gầy bóng đổ liêu xiêu Vượt bao con sóng… đủ điều khó khăn. Chạnh lòng lữ khách xa xăm Bao người qua bến… biệt tăm đường dài Đường đời vắt vẻo tương lai Qua