Quảng cáo Nhận tin RSS
Trang chủ » Xây dựng đời sống văn hóa » Page 53
“…Bà Chăng đi dễ khó về Khi vô tàu sắt, khi về tàu cây Kẻ thù ngoan cố vào đây Ăn đạn du kích đi chầu Diêm Vương…” Ngâm xong mấy câu thơ “ruột” của đất địa Châu Thới với cái giọng rè rè tuổi bảy mươi mốt,
Hình như Sương khói vừa rơi… Lá vàng vàng nắng cuối trời lặng bay. Hình như Mây vướng vào mây… Áo dài em quét rụng ngày hoàng hôn. Hình như Trăng sáng đường thôn… Câu hò bến nước chở hồn ca dao. Hình như Mưa vỡ trăng
Tôi vẫn nhớ thuở nhỏ, những đêm trăng sáng mùa thu, tôi hay theo mẹ lên ngồi trước thềm nhà ngoại. Từng làn gió mát rượi ùa vào từ đồng bãi mênh mông, xua đi đàn muỗi quẩn quanh ở góc nhà. Ngoại, mẹ và tôi ngồi cạnh nhau trên
Đó là quãng thời gian tôi thấy mùa đông đẹp nhất. Mùa đông trên cánh đồng ấu thơ, tôi được hòa mình vào không gian bao la của màn sương mù dày đặc, của khung trời màu xám, của cái lạnh tê tái đồng quê và của tình bạn yêu
Tạm biệt nhé chuyến đi xa trở lại Quà tặng em dải ngũ sắc mây trời Gió đùa nắng, cát biển vàng khô khát Sóng xô bờ xanh ngút ngát tầng cao Nước sông Hàn đêm thả kín trời sao Cầu Tình Yêu lung linh ngàn móc khoá
Vẫn còn ký ức Hội An! Đèn lồng phố cổ trăng vàng bến xưa Tháng Tám trời cứ mãi mưa Để em ướt áo cho vừa nhớ thương Chùa Cầu phảng phất khói hương Trăm năm đâu những con đường, dấu chân? …Người về mưa rớt bâng khuâng! Tường
Qua lối nhỏ giọt nắng vàng rơi khẽ Áo trắng em bay hoa nở phía lưng trời Bài hát xưa, con đường đi học Cánh bướm dập dờn xanh mát những ngày quê. Bầy trẻ nhỏ rộn ràng cặp sách Bước tung tăng mỗi sớm đến trường Cô giáo
Có nỗi nhớ qua ngày nắng muộn Bước bâng khuâng ngõ vắng những tiếng cười Giàn mướp đắng hoa vàng trước ngõ Bến sông quê sóng nước vỗ yên bờ. Ngọn khói lam chiều rưng rưng sóng mắt Phiên vách xưa bóng dáng mẹ lặng thầm Tiếng chổi thưa
Gặp em trên quãng đường cong Em như hoa thắm… lưng ong, dáng huyền Miền quê giây phút bình yên Gọi cơn gió mát… mọi miền xa xa. Em là con suối ngân nga Mát rung cành lá… nở hoa ráng chiều Em như sơn nữ mỹ miều Trắng
Những ngày mưa dầm, mâm cơm nhà tôi thường có chén mắm ruốc làm hương vị bữa ăn thêm đậm đà. Những hũ mắm được chắt chiu từ đôi bàn tay mẹ. Cha thương mẹ cũng bởi đôi bàn tay khéo léo ấy. Ngày mẹ còn trẻ, có nhiều mối