Mùa xuân hoa dã quỳ

 

Dưới khoảng trời xanh biếc Tây Nguyên

Hoa dã quỳ đã vàng xuân bao độ

Tiếng gió thổi ngỡ thác rừng trắng đổ

Cho màu xanh muôn thuở mảnh đất này

Cùng về đây tay nắm bàn tay

Dệt mơ ước ngày mai

Đẹp như màu thổ cẩm

Như màu vàng hoang dã 

Cúc  quỳ em gió về đêm trở dạ

Những dòng sông hóa nắng buôn làng!…

 

Sớm mai này khi xuân lại chớm sang

Cúc quỳ vàng điểm xanh màu lá đỏ

Nắng nông trường như hàng cây lộng gió

Lá cứ bay bay. Dẫu sương giá bộn bề

Mùa đông qua khi nắng ấm tràn về

Như cây cỏ xuân thì bao lộc biếc

Như trái tim đã nhịp cùng Tổ quốc

Một sắc màu hoa lá cũng nên thơ

Lối ta về sao xao xuyến ngọn cờ…

                                     

Tác giả: Nguyễn Trọng Đồng

Nguồn: Tạp chí VHNT số 450, tháng 1-2021

Đánh giá post

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *