Một cõi Nghi Xuân

Giang Đình bến đục tôi qua

Khói lam chiều đậu mái nhà rêu phong

Tìm đâu: Uy Viễn Tướng Công?

Bỏ chốn bụi hồng, vui nẻo ngàn sao.

 

Cưỡi bò ngồi hát nghêu ngao

Tiền nhân ơi!

Biết nói sao bây giờ

Buồn vui cũng mấy câu thơ

Ngàn thông trụ chốn bến bờ xanh cao.

 

Doanh điền, thi phú tự trào

Tang bồng nặng kiếp tiêu dao mặc người

Ca trù phường hội rong chơi

Xênh xang nhịp phách giữa trời ca reo.

 

Túi thơ, bầu rượu, quê nhà

Nghi Xuân một cõi trong veo tôi về

 

NGUYỄN VIẾT LỢI

Nguồn: Tạp chí VHNT số 474, tháng 9-2021

Đánh giá post

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *